Thursday, March 17, 2016

Mây và sóng

Clouds and waves

We play from the time we wake till the day ends. 
We play with the golden dawn, we play with the silver moon. 

I ask, "But, how am I to get up to you?" They answer, "Come to the edge of the earth, lift up your hands to the sky, and you will be taken up into the clouds." 
"My mother is waiting for me at home," I say. "How can I leave her and come?" 
Then they smile and float away. 
But I know a nicer game than that, mother. 
I shall be the cloud and you the moon. 
I shall cover you with both my hands, and our house-top will be the blue sky. 
The folk who live in the waves call out to me-- 
"We sing from morning till night; on and on we travel and know not where we pass." 
I ask, "But, how am I to join you?" They tell me, "Come to the edge of the shore and stand with your eyes tight shut, and you will be carried out upon the waves." 
I say, "My mother always wants me at home in the evening--how can I leave her and go?"
Then they smile, dance and pass by. 
But I know a better game than that. 
I will be the waves and you will be a strange shore. 
I shall roll on and on and on, and break upon your lap with laughter. 
And no one in the world will know where we both are.


...
(Bản dịch)

Tuesday, March 15, 2016

Camilo Jose' Cela - Người là ai?


"Một nhân loại lấy sự đê tiện làm cung cách xử thế, lấy định kiến làm học thuyết, lấy tình dục làm phương tiện xả hơi - cả một mớ giá trị giả với hàng đống nguyên lí đồi bại..." - Gia đình Pascal Duarte


Người được giải Nobel văn học năm 1989 là một ông già 74 tuổi, to béo, bệ vệ, với dáng dấp một thượng nghị sĩ lạnh lùng tỉnh bơ hay càu nhàu, mỉa mai, thích đùa cợt về những chuyện nghiêm trọng và ghét phải bình luận về tác phẩm của mình. Đầu năm 1989, Cela rồi Majorque về ở cách thủ đô Mandrid khoảng 40km. "Như thế cho tiện - ông nói - tôi được yên tĩnh làm việc".

Sunday, March 13, 2016

Từ vô tri đến... không biết gì!



                                                                        BÙI VĂN NAM SƠN

Vô tri không chỉ là không biết mà còn không biết rằng mình không biết. Ngược lại, "không biết gì" lại là kết quả của quá trình thức tỉnh, thừa nhận sự hữu hạn về tri thức của chính mình và của con người nói chung. "Tôi chỉ biết một điều, đó là không biết gì cả!", câu nói nổi tiếng của "triết gia đường phố" Socrates từ 2500 năm trước vẫn có sức nặng trong triết thuyết giáo dục hiện đại: chúng ta thường bắt đầu như là nhà giáo điều, và - nếu mọi việc trôi chảy - thường sẽ kết thúc như là nhà hoài nghi, theo nhận xét của Hannah Arendt, nữ triết gia sắc bén của thế kỷ 20.

Người Trung Quốc và Hũ tương (P1)

Trích "The Ugly China Man"



Bài nói chuyện của Bách Dương tại Cao ốc Washington - Khổng Tử,
 New York ngày 16 tháng 8 năm 1981

[...] Hôm nay, ngài chủ tịch đặt cho tôi một đề mục là "Người Trung Quốc và hũ tương". Nếu đây là một hội thảo học thuật, thì trước tiên chúng ta phải làm rõ, người Trung Quốc là gì? Và hũ tương là gì? Tôi nghĩ tôi không cần nói lại vấn đề này nữa, bởi vì đây là việc vẽ rắn thêm chân. Ở đời thường có hiện tượng: sự việc mà ai ai cũng biết, nếu lại còn thêm cho nó môt cái định nghĩa, thì nội dung cũng như hình thức của sự việc sẽ trở nên mơ hồ...

Tôi còn nhớ một câu chuyện thế này, một người hỏi một vị cao tăng đắc đạo: "Nếu con ở hiện tại là do con ở kiếp trước chuyển sinh, vậy con có thể được biết kiếp trước con là người thế nào không?

Friday, March 11, 2016

Lịch sử ra đời của tiền tệ Việt Nam


Xuôi dòng lịch sử để thấy đã có rất nhiều thay đổi trong việc in ấn đối với đồng tiền của nước Việt Nam 


Thời Bắc thuộc

Căn cứ vào các hoạt động khảo cổ, thời kỳ này tiền đồng Trung Quốc được lưu hành tại Việt Nam như Hán nguyên thông bảoHán, Khai nguyên thông bảo của nhà Đường và cả những đĩnh vàng, đĩnh bạc cũng được lưu hành.