Tôi nói tôi yêu bạn, nhưng tôi không biết thế nào là yêu cho đúng. Tôi nói tôi yêu bạn, nhưng tôi không cho bạn cảm giác an toàn với tôi. Tôi nói tôi yêu bạn, nhưng tôi chẳng hành động gì để chứng tỏ điều đó. Tôi nói tôi yêu bạn, nhưng tôi chưa từng nỗ lực thấu hiểu bạn. Tôi nói tôi yêu bạn, nhưng tôi không không biết rằng sâu thẳm trong tâm bạn cũng yếu mềm, mong manh và dễ vỡ. Tôi nói tôi yêu bạn, nhưng tôi chỉ ích kỷ nghĩ cho cảm xúc của mình. Tôi nói tôi yêu bạn, nhưng tôi không biết rằng bạn cần được nâng niu và chiều chuộng. Tôi nói tôi yêu bạn, nhưng tôi không hề bao dung, tế nhị, và đồng cảm...
Tôi đã quá sai lầm. Và bạn đã khiến tôi nhận ra điều đó.
Bạn đã dạy tôi cách yêu một người sao cho đúng. Bạn đã khiến tôi phải trưởng thành. Bạn đem thử thách đến cho tôi và tôi phải nỗ lực để giải quyết nó.
Tôi nhận ra một điều rất quan trọng, rằng yêu thì phải thể hiện như thế nào.
Bạn là tình yêu, là hạnh phúc và nỗi đau của tôi. Là nụ cười và nước mắt, là sự trưởng thành của tôi.